Trong thế giới game, một yêu cầu thường thấy từ cộng đồng người chơi là “chủ nghĩa hiện thực” (realism). Họ không chỉ mong muốn những tựa game có đồ họa chân thực, mà còn muốn chúng mô phỏng thế giới thực một cách chính xác nhất về cơ chế và vật lý. Tuy nhiên, liệu việc theo đuổi sự hiện thực tuyệt đối có thực sự làm cho một tựa game trở nên tốt hơn, hay đôi khi nó lại là rào cản cho trải nghiệm giải trí đỉnh cao? Là một chuyên gia trong lĩnh vực công nghệ và game, tôi tin rằng điều mà game thủ thực sự khao khát thường là “tính chân thực” (authenticity) hơn là “chủ nghĩa hiện thực” hoàn hảo.
Sự Khác Biệt Giữa Chủ Nghĩa Hiện Thực và Tính Chân Thực Trong Game
Để hiểu rõ hơn, chúng ta cần phân biệt giữa hai khái niệm thường bị nhầm lẫn này. Chủ nghĩa hiện thực (realism) đề cập đến việc tái tạo mọi thứ một cách chính xác nhất theo quy luật vật lý và logic của thế giới thực. Trong khi đó, tính chân thực (authenticity) lại là cảm giác “đúng”, quen thuộc và phù hợp với kỳ vọng của người chơi, ngay cả khi nó không hoàn toàn tuân thủ các quy tắc thực tế.
Hãy nhìn vào những tựa game bắn súng đình đám như Call of Duty: Modern Warfare hay Battlefield. Rõ ràng, chúng không hề hiện thực theo bất kỳ tiêu chuẩn nào. Vật lý đạn đạo, cách thức hoạt động của vũ khí đều được đơn giản hóa đáng kể, và tất nhiên, bạn không thể hồi phục vết thương do đạn bắn chỉ bằng cách nấp sau một bức tường thấp vài giây.
Màn hình trò chơi Call of Duty Mobile với đồ họa chân thực và hiệu ứng hành động mạnh mẽ
Tuy nhiên, những tựa game này lại cực kỳ chân thực. Chúng được thiết kế để trông và nghe đúng như những gì người chơi mong đợi từ một tựa game chiến tranh hiện đại. Từ âm thanh súng đanh thép, cách nhân vật di chuyển linh hoạt, cho đến mô hình môi trường chi tiết – tất cả những yếu tố bề mặt này tạo nên một ấn tượng về chủ nghĩa hiện thực, nhưng thực chất đó là nhờ sự chú trọng vào tính chân thực trong trải nghiệm. Chúng mang lại cảm giác sống động và kịch tính, dù không hoàn toàn mô phỏng thực tế.
Khi Nào Chủ Nghĩa Hiện Thực Trở Thành Rào Cản Của Sự Vui Vẻ?
Video game, về cơ bản, được tạo ra để mang lại niềm vui và giải trí. Mặc dù mỗi người có định nghĩa riêng về “vui”, nhưng một điều rõ ràng là chủ nghĩa hiện thực quá mức thường đi kèm với độ khó cao, sự phức tạp và đôi khi là sự tẻ nhạt, khiến nó trở thành một thị trường ngách.
Điển hình là dòng game ARMA. Thương hiệu này nổi tiếng với việc theo đuổi chủ nghĩa hiện thực đến tột cùng trong mô phỏng chiến tranh quân sự. Trong ARMA, bạn có thể bị hạ gục chỉ sau một phát đạn duy nhất, vật lý đạn đạo gần như giống hệt đời thực, và chiến thuật là yếu tố then chốt. Thậm chí, bạn có thể hoàn thành một nhiệm vụ mà không cần bóp cò lấy một lần, rồi đột ngột kết thúc bởi một đối thủ bạn chưa từng nhìn thấy. Tại sao ư? Bởi vì đó là cuộc sống, và cuộc sống không công bằng. Với nhiều người, điều này không nhất thiết mang lại niềm vui. Nhưng đối với một cộng đồng game thủ nhất định, đây lại chính là trải nghiệm mà họ tìm kiếm.
Màn hình game Arma 3 thể hiện cảnh quân đội thực tế trên chiến trường rộng lớn với nhiều phương tiện
Chủ Nghĩa Hiện Thực Chỉ Có Giá Trị Khi Phục Vụ Trải Nghiệm Gameplay
Đối với các tựa game phổ thông hơn, hướng đến đối tượng người chơi rộng lớn, chủ nghĩa hiện thực vẫn có chỗ đứng nhưng cần được áp dụng một cách khôn ngoan. Những chi tiết mang tính hiện thực chỉ thực sự có giá trị khi chúng phục vụ cho gameplay và làm cho trải nghiệm trở nên tốt hơn, sâu sắc hơn.
Ví dụ, trong Kingdom Come: Deliverance 2, người chơi cần quản lý các yếu tố như cơn đói và chảy máu của nhân vật, mang lại cảm giác hiện thực về sự sinh tồn. Tuy nhiên, nếu áp dụng hoàn toàn thực tế, việc hồi phục vết thương có thể mất hàng tuần hoặc hàng tháng, thay vì chỉ vài băng gạc và thuốc bổ như trong game.
Hình ảnh trong game Kingdom Come: Deliverance II với nhân vật chính trong trang phục hiệp sĩ thời trung cổ và bối cảnh thành phố
Những chi tiết hiện thực như vậy phải bổ trợ cho chất lượng của game và nâng cao gameplay. Nếu áp dụng vì lý do sai lầm, chúng có thể biến thành những công việc vặt vãnh, tẻ nhạt, làm gián đoạn trải nghiệm của người chơi. Vì vậy, trước khi phàn nàn rằng một yếu tố nào đó trong game không hiện thực, hãy tự hỏi liệu việc biến nó thành hiện thực có thực sự làm cho game trở nên hay hơn không.
Game Mô Phỏng (Simulator) – Một Thể Loại Độc Lập
Nếu điều bạn tìm kiếm là một trải nghiệm mô phỏng đúng nghĩa chứ không phải một trò chơi giải trí thông thường, thì thể loại game mô phỏng (simulator) chính là dành cho bạn. Các tựa game mô phỏng như đua xe hay mô phỏng máy bay có lượng fan cứng khổng lồ và mang lại cảm giác đắm chìm tuyệt vời. Chúng tập trung vào việc tái tạo các hoạt động thực tế một cách chi tiết và chính xác nhất có thể, thường yêu cầu người chơi phải học hỏi các quy trình phức tạp.
Laptop Razer Blade 16 với card đồ họa GeForce RTX 4080 đang chạy một trò chơi mô phỏng đua xe với tay lái chuyên nghiệp
Tuy nhiên, nếu bạn muốn một thể loại game cân bằng giữa yếu tố mô phỏng chuyên sâu và gameplay vui vẻ một cách tinh tế nhất, thì các tựa game “immersive sim” (mô phỏng nhập vai sâu) là lựa chọn hoàn hảo. Đây là những tựa game cho phép người chơi tương tác với thế giới game một cách linh hoạt, sáng tạo để đạt được mục tiêu, thường mang lại trải nghiệm độc đáo và cá nhân hóa cao.
Cuối cùng, điều quan trọng không phải là game phải hiện thực đến mức nào, mà là nó phải chân thực và mang lại trải nghiệm giải trí đúng nghĩa cho người chơi. Chủ nghĩa hiện thực có vai trò nhất định, nhưng chỉ khi nó được áp dụng một cách có chủ đích để nâng cao gameplay, chứ không phải là một mục tiêu tự thân. Hãy cân nhắc điều này khi bạn khám phá những tựa game mới và định hình kỳ vọng của mình.
Bạn nghĩ sao về chủ nghĩa hiện thực trong game? Yếu tố nào làm bạn cảm thấy một tựa game “chân thực”? Hãy chia sẻ ý kiến của bạn trong phần bình luận bên dưới!